Bài thơ: Hãy yên lòng mẹ ơi

Cho con nói một chút về Cơ sở.

Để nơi xa mẹ cảm thấy yên lòng.

Qua sáu tháng cắt cơn và trị liệu.

Nói thật là giờ con đã cai xong.

 

Nhưng từng ấy thời gian là chưa đủ.

Bởi vì con còn vương vấn đam mê.

Bạn con có người cai mười hai tháng.

Ra ngoài kia lại quên mất “câu thề”.

 

Con trong này mẹ yên tâm mẹ nhé.

Giường chiếu, gối chăn, cơm nước đủ đầy.

Có nhà thể thao, có căng tin, thư viện.

Trước kia ở ngoài con nào biết, nào hay.

 

Cơ sở này được chia thành ba Ban.

Có đội bếp, đội trồng rau, nuôi cá.

Đội chiếu, lưới, đội giấy tiền, vàng mã.

Có những con người biến đất lạ thành quen.

 

Ở trong này con còn có anh em.

Sống với nhau một gia đình đúng nghĩa.

Tất cả vào đây cũng chỉ vì ma túy.

Luôn động viên nhau phải ý chí, kiên cường.

 

Trong này cho con biết yêu thương.

Biết kiềm chế mỗi khi mình nóng giận.

Biết san sẻ mà lòng không vướng bận.

Sống cho đi đâu chỉ nhận riêng mình.

 

Ở trong này còn nhiều điều vui lắm.

Tiếng ê a của lớp học xóa mù.

Uốn nắn con người bắt nguồn từ tri thức.

Biết cái chữ rồi còn hơn mấy  lần tu.

 

Trong này trời đã bước qua thu.

Mùa đông tới lá vàng rơi lã chã.

Khi nhớ mẹ con ngồi đấy đếm lá.

Bao lá rơi ơn nghĩa mẹ thêm dầy.

 

Lúc ở ngoài con có chút thơ ngây.

Quá đam mê quên hết lời mẹ dặn.

Vào trong này biết “gừng cay, muối mặn”.

Biết đến câu Chân – Thiện – Nhẫn ở đời.

 

Lỡ ngã rồi không được phép buông xuôi.

Phải đứng lên bằng con đường chính đạo.

Phải chân quý những đồng tiền bát gạo.

Giót mồ hôi tần tảo đấng mẹ hiền.

 

Ở trong này có cán bộ nhân viên.

Mang đầu lạnh và trái tim nóng hổi.

Sống hòa nhã chẳng bao giờ gian dối.

Với những học viên hay mắc lỗi “vui mồm”.

 

Trong này có những buổi hoàng hôn.

Chơi đá bóng, đá cầu vui đến lạ.

Ánh nắng chan hòa có trận mưa tầm tã.

Những mảnh đời tan rã lại hồi sinh.

 

Ở trong này cho con biết nhục vinh.

Cho con biết đâu sai, đâu tội lỗi.

Cho con hiểu thế nào là “sống vội”.

Cho con thương ơn nghĩa bậc sinh thành.

 

Ở trong này như ngôi trường quân đội.

Có giao ban, có thể dục, chào cờ.

Có những buổi liên hoan vui như tết.

Có những khoảng lặng trầm để con tập làm thơ.

 

Ở trong này cho con những giấc mơ.

Rất thực tế mà không hề lãng mạn.

Về ngày ấy, một ngày mai tươi sáng.

Bõ công lao năm tháng mẹ mong chờ.

 

Con ở trong này mẹ đừng buồn mẹ nhé.

Nếu còn con, thì của nả sẽ còn.

Mười tháng không nhiều nhưng vừa đủ.

Để con tìm lại chính dáng hình con.

 

Ở trong này…thôi con không kể nữa.

Nhắc lại câu “xin mẹ hãy yên lòng”.

Và thơ này con lấy làm thông điệp.

Gửi đấng mẹ hiền cho thỏa nỗi nhớ mong.

                                                Học viên: Hoàng Minh Hiếu – Ban QLHV số 1.

 

Bài viết liên quan